Tên làng, theo mãi đời ta...

00:24 - 22/05/2017 Tin tổng hợp Admin 1632

TRUONGTOC.VN - Đến cuối năm 2009, huyện Tây Giang (Quảng Nam) đã cắm thêm 39 bảng tên làng tại các xã vùng cao như xã Dang, Tr’hy, Axan, Ch’um, Gary...Như vậy tất cả 70 làng người dân tộc Cơtu trong toàn huyện đã có tên viết bằng cả ba thứ tiếng (Anh, Việt và tiếng bản địa) trên nền các hình vẽ cách điệu ngôi nhà Gươl truyền thống với kinh phí khoảng 150 triệu đồng...Đây là một tin báo chí thuộc loại khá hay trong lĩnh vực văn hóa và nhờ đó, “điểm đến” Tây Giang cũng như những ngôi làng heo hút của huyện này sẽ được nhiều người biết đến. Đây cũng còn là một ví dụ sinh động của “toàn cầu hóa” mà nhà báo Mỹ Thomas Friedman đã viết trong tác phẩm nổi tiếng “Chiếc Lexus và cây Ô-liu” cách đây không lâu!

Tây Giang là một huyện khó khăn thuộc loại bậc nhất của Quảng Nam ở phía Tây đường Hồ Chí Minh và có nhiều xã giáp với nước bạn Lào. Từ các năm 1999-2000 huyện này nổi tiếng trên báo chí vì bị cô lập nhiều ngày sau những trận bão lụt dai dẳng và sạt lở đất đá làm hư hại đường giao thông, nhiều người dân và học sinh nội trú thiếu lương thực trầm trọng vì không có đường tiếp tế. Gần đây huyện đã phát động làm kho dự trữ gạo, mì, muối tại chỗ để dự phòng thiên tai và huy động mọi nguồn vốn để xây dựng kiên cố các tuyền đường huyết mạch đến các xã. Tây Giang cũng nổi tiếng với loài sâm Ba kích quý hiếm có giá trị bồi bổ sức khỏe sau khi ngâm rượu hoặc nấu nước uống đã được ngành y tế xác nhận, nhưng từ lâu chưa được tiếp cận với thị trường. Gần đây, huyện này đã phát hiện nhiều địa đạo độc đáo còn lại trong chiến tranh và đã được tỉnh Quảng Nam nhanh chóng công nhận là các di tích lịch sử. Các sinh hoạt giao lưu của các văn nghệ sĩ, nhạc sĩ, nhà báo với người dân địa phương đã trở nên thường xuyên hơn. Và nhờ vậy, “thương hiệu” Tây Giang đang có tần suất xuất hiện trên các loại phương tiện thông tin đại chúng cao hơn.
    Lại có thêm các tin tốt khác từ Tây Giang: Giám đốc điều hành tập đoàn khách sạn Victoria Đông Dương vừa đưa một đoàn xe mô tô ba bánh do ông sưu tập chở hàng chục du khách Âu Mỹ đi thăm các làng Tây Giang;Vitours và Hàng không Việt Nam lại phối hợp với các hãng lữ hành từ Hồng Kông chuẩn bị đưa 1.500 vận động viên và du khách quốc tế tham dự cuộc đi bộ marathon trên hơn 100km qua các làng Cơtu trong tháng tới, đồng thời với việc tái lập được bay thẳng Hồng Kông-Đà Nẵng... Những tên làng xa lạ với thế giới của Tây Giang- như hình ảnh những cây Ô- liu của Friedman, thông qua những hoạt động đó, chắc chắn sẽ được biết tới trong “Thế giới phẳng”. khi những chiếc Lexus (biểu tượng của nền văn minh hiện đại) đến các làng Cơtu vậy!
Theo các nhà nghiên cứu dân tộc học, tên làng là một thành tố quan trọng của bản sắc văn hóa. Việc xóa bỏ, thay đổi vội vàng tên các làng cũ và thay vào đó là những con số (như thôn 1, thôn 2 chẳng hạn) sẽ làm nhạt phai lịch sử hoặc cắt đứt mối ràng buộc giữa các thế hệ cư dân tương lai và quá khứ; đồng thời làm cho những nỗ lực giáo dục truyền thống, giữ gìn bản sắc văn hóa địa phương khó khăn hơn. Nhà báo Friedman nhìn các vấn đề mang tính bản sắc văn hóa đặc thù địa phương đó như những “cây Ôliu” cần được gìn giữ trong thời đại toàn cầu hóa đang xuất hiện. Theo xu hướng đó, những đặc sản Ba Kích, những điệu nhảy Tungtung, Za zá, tiếng sáo Đing-tuk, nhịp điệu của những bài háy lý đặc trưng của người Cơtu Tây Giang..., và kể cả những địa đạo thời chiến tranh vừa phát hiện sẽ là những vốn quý ẩn sau những tên làng mộc mạc, trong những mái lá nhà Gươl thô ráp của vùng cao, sẽ làm cho người Tây Giang hãnh diện, tự hào với thế giới.
    Và khi đó, khi Tây Giang không còn nghèo nữa, lúc có dịp dừng chân giữa hành trình bên những bảng tên làng ở đây, chắc ai đó sẽ giật mình thốt lên: Thì ra những các tên làng đơn sơ này cũng đã có công làm PR ( Public Relation- kết nối cộng đồng) cho cả một vùng đất! Nhưng nói chuyện tên làng ở huyện Tây Giang, tôi lại lấy làm tiếc là nhiều làng ở phía đồng bằng đã bị thay đổi tên, thậm chí thay bằng số (như thôn 1, thôn 2...), hoặc trên nhiều cổng làng chỉ thấy các câu khẩu hiệu mà chẳng biết tên làng đó là gì! Người ta quên rằng, chính cái tên làng đơn sơ vậy, nhưng là cả một sự kết nối hết sức sâu nặng với con người. Ta yêu nước, yêu quê hương trước hết là yêu cái làng ( với giếng nước, cây đa, mái đình, nhà thờ tộc họ...) mà mình đã gắn bó từ lúc sinh ra và lớn lên, là vì vậy!

Những tin cũ hơn

Đồng tộc Trương và những suy nghĩ về việc kết nối đồng tộc

Đồng tộc Trương và những suy nghĩ về việc kết nối đồng tộc

— 22 Tháng Năm 2017

Họ Trương Việt nam có lẽ là một cum từ tương đối xa lạ với rất nhiều người, Tôi xin được mạn phép lạm bàn đôi chút về ý nghĩa của cụm từ này như là sự bày tỏ của một người con cháu mang trong mình dòng máu và tên Họ Trương.

Nhật ký ở làng(kỳ 4) - Lấy máu mình gìn giữ gia phong

Nhật ký ở làng(kỳ 4) - Lấy máu mình gìn giữ gia phong

— 22 Tháng Năm 2017

Làng Thanh Quýt (xã Điện Thắng Trung, Điện Bàn) có không ít những câu chuyện về những người đã âm thầm bảo vệ hương án thờ ông bà tổ tiên, giữ cho đến chết những bảng phả hệ, những sắc phong của dòng tộc giữa binh biến và ly tán. Có người đã ngã xuống để giữ gìn đến cùng những vật gia bảo ấy. Cháu con các tộc họ nhìn những tấm gương đó mà không ngừng phấn đấu quên mình để làm rạng rỡ gia phong, làng xóm.

Nhật ký ở làng(kỳ 3) - Những câu chuyện dòng tộc

Nhật ký ở làng(kỳ 3) - Những câu chuyện dòng tộc

— 22 Tháng Năm 2017

Từ xưa, trong văn hóa làng xã, việc lập gia phả đối với các tộc họ là rất quan trọng. Trong sự phát triển của dòng tộc, mỗi “tộc” chia ra thành nhiều “phái”, mỗi phái có nhiều “chi”, dưới chi là các “phân chi”, sau phân chi là các “hệ” (thường được gọi là các “đầu ông”). Gia phả tộc sau đó được phân chia thành “phả hệ” các phái - chi - phân chi - hệ phả do các trưởng nam phụng thờ, gìn giữ rất cẩn thận. Các phả hệ thường được viết trên giấy dó, có nơi viết trên lụa tốt, cuộn tròn đặt trong các ống tre, ống đồng và để ở nơi trang trọng nhất trên gian thờ chính. Chỉ những ngày giỗ chạp, ngày tết, cháu con tề tựu, tộc trưởng hoặc trưởng nam dựng lễ vật, thắp nhang khấn ông bà tiên tổ xin “thỉnh khai gia phả” thì mới được lấy xuống. Thỉnh mở phả hệ thường là để phổ biến cho con cháu, viết bổ sung các đời lớp tiếp sau hoặc thêm vào các sự kiện, biến cố trong tộc, phái. Vì vậy, tộc phả hay “phả hệ” cũng chính là bộ sử của gia đình, dòng họ, là văn bản hết sức quan trọng, thiêng liêng của mỗi dòng tộc. Xung quanh vấn đề dòng tộc, làng tôi có khá nhiều chuyện.

Nhật ký ở làng (kỳ 2) - Sự thách đố của người xưa

Nhật ký ở làng (kỳ 2) - Sự thách đố của người xưa

— 22 Tháng Năm 2017

Xưa, làng tôi tên Kim Quất, đến thời chúa Nguyễn đổi thành Thanh Quất, là một trong 66 làng thuộc phủ Điện Bàn (theo Ô châu cận lục). Các bậc tiền hiền từ các tỉnh Bắc Trung Bộ và đồng bằng sông Hồng vào khai cư lập nghiệp ở đây đến nay đã hơn 5 thế kỷ. Làng có 4 xóm - gọi là “tứ ấp” - với 12 xứ đất gồm: Lệ Thủy, Bắc Bằng, Bàu Đưng, Thanh Luy Tiền, Thanh Luy Trung, Thanh Luy Hậu, Mụ Đội, Bàu Nhơn, Minh Thượng, Trà Cổ, Thạch Não Nội và Thạch Não Ngoại. Lại có các xứ đồng chuyên trồng trọt, các xứ đất gò làm nghĩa trang cho người quá vãng như Gò Dang, Gò Nơm, Gò Tử, Gò Huề, Vạt Cháy, Gò Phật, Gò Lao, Gò Sành, Vườn Huê, Vườn Chỉnh, Vườn Chàm. Liên quan đến xứ đất, xứ đồng là những câu chuyện “dở khóc dở cười” của dân làng trong quá trình truy tìm mộ ông bà, tổ tiên.

Nhật ký ở làng (kỳ 1) - Về làng

Nhật ký ở làng (kỳ 1) - Về làng

— 22 Tháng Năm 2017

Tốc độ đô thị hóa, cuộc sống công nghiệp phát triển, con người trở nên căng thẳng và dễ rơi vào trạng thái trầm cảm. Vì vậy, nhiều người ở thành phố bây giờ thèm khát một ngày về lại nông thôn để tìm sự cân bằng. Nông thôn - nơi lưu giữ nhiều nếp văn hóa truyền thống cũng đang đứng trước những thách đố đô thị hóa và rơi vào lãng quên...