SỨC MẠNH CỘNG ĐỒNG – TÌNH NGƯỜI TRONG LŨ DỮ
Những ngày vừa qua, trận hồng thủy lịch sử đã quét qua nhiều tỉnh miền núi phía Bắc như Cao Bằng, Thái Nguyên và các vùng lân cận, gây nên cảnh tượng tang thương chưa từng có. Nước lũ cuốn trôi bao mái nhà, tài sản, hoa màu – và đau xót hơn cả là sinh mạng của những người dân.
Lũ đi qua, nỗi đau ở lại, khi dòng nước rút dần, người dân nơi đây chỉ còn lại những sự tàn phá của thiên nhiên, bùn đất phủ dày, từng ánh mắt tuyệt vọng. Trước mắt họ không chỉ là mất mát tài sản, vật chất, mà là câu hỏi lớn “Ngày mai lấy gì để ăn? Bao giờ mới dựng lại được cuộc sống?”
Trong thời khắc khó khăn ấy, Đảng, Chính phủ, Quân đội, Công an, lực lượng cứu hộ và chính quyền địa phương đã lập tức có mặt tại vùng lũ, tổ chức tìm kiếm, cứu nạn, dựng lán tạm, cung cấp lương thực, nước sạch, thuốc men...Người dân từ miền xuôi đến miền ngược, từ đồng bằng đến hải đảo, trái tim của hàng triệu người Việt Nam cùng hướng về vùng lũ.
Tinh thần “Thương người như thể thương thân” – sức mạnh làm nên bản lĩnh Việt Nam
Trong hoạn nạn mới thấu hiểu lòng người, giữa bùn đất và nước mắt, những chuyến xe cứu trợ nối nhau lăn bánh, những đoàn y bác sĩ tình nguyện vượt suối băng rừng, những bàn tay siết lấy nhau không cần biết tên họ, chỉ biết rằng chúng ta là người Việt Nam, là đồng bào, là dòng tộc. Những cá nhân, tổ chức mang đến những thùng mì gói, nước uống, có những người khác lặng lẽ gửi ít tiền dành dụm góp vào quỹ hỗ trợ. Có cụ già run run móc từ túi áo số tiền nhỏ nhưng chan chứa tình người. Đó chính là sức mạnh của cộng đồng, của lòng nhân ái, thứ sức mạnh đó đã giúp dân tộc ta vượt qua biết bao thiên tai, chiến tranh, giặc đói, giặc dốt.
Thiên tai có thể cuốn trôi nhà cửa, tài sản, nhưng không thể cuốn trôi tình người.
Bằng tình thương, sự sẻ chia và trách nhiệm người dân Việt, người họ Trương Việt Nam, chúng ta tin rằng bà con vùng lũ sẽ không đơn độc trong hành trình hồi sinh cuộc sống.
“Nước lũ có thể nhấn chìm ruộng vườn, nhưng tình người sẽ nâng đỡ những phận đời đứng lên sau bão tố.”
Trong dòng chảy của dân tộc, người họ Trương Việt Nam luôn mang trong mình truyền thống nhân nghĩa, tinh thần “lá lành đùm lá rách”. Trước nỗi đau của bà con vùng lũ Cao Bằng – Thái Nguyên – nơi có biết bao gia đình họ Trương đang oằn mình trong nước dữ, chúng ta – những người con của dòng tộc – không thể đứng ngoài cuộc.
Chúng ta kêu gọi. Hội đồng họ Trương các tỉnh thành, các Chi họ, Câu lạc bộ Doanh nhân Họ Trương đồng lòng hưởng ứng phong trào “Chung tay vì bà con vùng lũ”.
Thế hệ họ Trương trẻ tuổi, hãy sử dụng sức mạnh của mạng xã hội, chia sẻ thông tin chính thống, lan tỏa tinh thần đoàn kết, không để những câu chuyện đau lòng bị lãng quên trong vài ngày đưa tin, rồi lắng xuống.
Câu lạc bộ Doanh nhân Họ Trương Việt Nam – bằng trách nhiệm của lực lượng tiên phong, khởi xướng các chương trình kết nối nguồn lực, tổ chức những chuyến xe yêu thương mang tên dòng họ đến các vùng bị ảnh hưởng nặng nề nhất.
Trong hoạn nạn, chúng ta tìm thấy sức mạnh dân tộc.
Trong khó khăn, chúng ta nhận ra giá trị của hai chữ "dòng tộc".
Trong hành động sẻ chia, chúng ta giữ gìn khí phách của dòng họ và lan tỏa tình người.
Thiên tai không chừa ai. Bão lũ không hỏi xem chúng ta giàu hay nghèo, có chức quyền hay không. Nhưng giữa mất mát ấy, điều đáng sợ nhất không phải là nước lũ cuốn trôi mái nhà, tài sản, con người. Mà là sự vô cảm đang cuốn trôi tình người.
Đứng ngoài nỗi đau của dòng tộc, đó là mất đi giá trị thiêng liêng của dòng họ, chúng ta có thể không giúp được nhiều, nhưng tuyệt đối không được im lặng, xin đừng lướt qua như tin tức xa lạ. Hãy dừng lại vài giây và chia sẻ, đó là lúc trái tim còn biết rung lên vì tình thân. Một lời chia sẻ xóa đi cảm giác cô đơn, một lời động viên, tiếp thêm sức mạnh. Không phải ai cần giúp cũng mong được nhận tiền, đôi khi họ chỉ sợ… bị lãng quên.
“Ở đâu có người họ Trương gặp khó khăn – ở đó phải có bàn tay của người họ Trương.”
Đó không chỉ là khẩu hiệu, đó phải là hành động. Nếu bạn có điều kiện, hãy đóng góp, nếu bạn có tiếng nói hãy kêu gọi và nếu bạn chỉ có tấm lòng, hãy lan tỏa tinh thần đoàn kết, không ai quá nhỏ để không thể giúp, không ai quá yếu để không thể sẻ chia.
Bởi một dòng họ mạnh không phải vì nhiều người thành đạt, mà vì không ai phải cô đơn trong hoạn nạn.
Một dòng họ mạnh không chỉ bởi những thành tựu, mà còn bởi cách họ hành động khi đồng tộc gặp khó khăn.